Đến Bagan vào sáng sớm, trời còn tờ mờ sương, lạnh, cảm giác không khí của vùng rừng núi thấy rõ.
Hành trình của mình bắt đầu từ Hà Nội, 6h tối đến Yagon, vội vàng bắt taxi đến bến xe Aung Mingalar đón chuyến xe đêm đi Bagan.
Trước khi đi đứa nào cũng dọa không nhanh chân thì ko đến kịp bến xe, mặc dù xe chạy lúc 8h tối, có một đoạn di chuyển ngắn thôi nhưng giao thông ở Yagon không lường trước được nên mình cũng lo.
Sân bay ở Yagon khá đẹp và vắng vẻ, mình làm thủ tục nhập cảnh chưa đầy 3 phút, chạy đi đổi tiền từ USD sang Kyats, rồi gật đầu luôn với một anh cò taxi. Mình biết mình trả hơi đắt cho đoạn đường ngắn nhưng thấy cũng ko sao, một là đang vội, hai là cái anh cò taxi vừa mặc váy, vừa nhai trầu, nhìn hay hay nên thôi coi trải nghiệm dịch vụ ở đây ra sao.
Bác lái xe taxi khá mến khách, liên tục hỏi mình mà mình nghe câu được câu chăng, tiếng anh Myanmar kỳ cục thật, từ nọ nối từ kia, mà lại ko có âm điệu, nghe đến bực mình, hiểu cũng chẳng buồn trả lời.
Cuối cùng cuống quýt cũng ra đến bến xe khá sớm. Một bến xe khổng lồ với bao nhiêu nhà xe cung cấp dịch vụ chạy xe đêm đến các địa điểm du lịch khác nhau của đất nước.
Mình book xe của JJexpress https://www.jjexpress.net/, một người bạn của mình giới thiệu về hãng xe này, booking và thanh toán toàn bộ online, rất thuận lợi cho du khách.
Đến bến xe còn sớm nên mình tranh thủ đi mua ngay một cái Simcard, chỉ với 2000 kyats, có thể gọi và dùng internet.
Mình khá thoải mái với dịch vụ của JJexpress, xe chạy đúng giờ, trên xe có nước đóng chai, nước ngọt, bánh ngọt, chăn ngủ, chỗ sạc điện thoại và màn hình nghe nhạc, chơi game, thật không mong gì hơn với dịch vụ xe bus đêm.
Mình ngủ một mạch thì đến sáng 5h30 xe đến bến Bagan Shwe Pyi, nhà xe khua tất cả mọi người cùng dậy, mình lo lắng giờ này về khách sạn chắc người ta mắng cho, ai mà đón tiếp được.
Đang lơ ngơ ở bến xe thì có hai bạn Philippines rủ cùng về chung xe, check ra khách sạn của mấy đứa đều ở thị trấn Nyaung OO. Mỗi đứa trả 5000 Kyats. Ở đây có các phương tiện chính là xe ngựa, taxi, tuk tuk và xe máy điện. Dịch vụ nào cũng phải mặc cả. Người địa phương toàn hét giá gấp đôi, được cái người dân ở đây ai cũng biết tiếng Anh, ít nhất là có thể giao tiếp được.
Không review về khách sạn mình ở thì thật là thiếu sót lớn, New Park hotel. Ở Bagan chi phí sinh sống của người dân thấp nhưng chi phí khách sạn ở đây khá cao so với mức trung bình. Mình đặt phòng riêng, với giá 25 USD, khá hài lòng với vị trí và dịch vụ của khách sạn.
Khách sạn được xây dựng theo kiến trúc người Myanmar, chỉ có 1 tầng, mái ngói chính thoải hai bên và khá dốc. Khách sạn nằm gần trung tâm thị trấn, đến các điểm tham quan khá gần.
Khách sạn cho check in từ sáng sớm, mình đến tầm 6h sáng vẫn được đón tiếp nồng nhiệt. Đồ ăn sáng thì cực kỳ đầy đủ, hôm nào cũng bao gồm: xôi với đậu, trứng omlete, bánh mỳ với bơ mứt, hoa quả tráng miệng, nước trái cây và café hoặc trà. Ngồi ở nhà hàng của khách sạn lúc nào cũng được nghe tiếng chim hót líu lo, những buổi sáng thật yên bình.
Khách sạn có xe đạp và xe máy điện cho khách thuê. Giá xe đạp là 1000 kyats/1 ngày, xe máy điện là: 5000 kyats. Mình thấy mức giá này khá rẻ so với các điểm khác.
Ngoài ra, dịch vụ giặt là ở đây rất thuận lợi và giá rẻ, chỉ 400 kyats cho một món đồ, mình happy quá mang đồ đi giặt hết.
Phòng của mình không rộng nhưng khá yên tĩnh, có cửa sổ nhìn ra vườn cây và có bàn ghế ngồi uống trà bên ngoài hiên.
Ngày đầu tiên đến Bagan trời hơi mưa, khá lạnh. Đang là mùa thu ở Bagan nên không khí mát hơn.
Mình thuê xe ngựa đi cả ngày, vừa tò mò muốn thử xem xe ngựa ra sao, vừa lười biếng vì hơi mệt nên muốn có một tour guide đi cùng. Giá thuê một xe ngựa cho lịch trình cả ngày là 25000 kyats.
Trời thì lạnh mà cái xe ngựa xóc tung người, mình ko nghĩ cảm giác đi xe ngựa lại khó khăn và thử thách đến thế. Có hàng nghìn ngồi đền, chùa và stupa ở Bagan, anh lái xe đưa mình đến các điểm chính là chủ yếu. Bagan có rất nhiều cây xanh, hệ thống đền đài rải rác nằm ở khắp nơi, có khi ở gần trục đường chính mà bạn dễ dàng nhìn thấy khi đi đường, nhưng cũng có khi ở rất xa, bạn phải đi những con đường rất nhỏ, vào tận sâu rừng cây mới tìm thấy. Nếu có cơ hội trèo lên được một cái đền nào đó mà nhìn Bagan từ trên cao thì sẽ thấy cả một thảm xanh, lẩn khuất ở đó là hàng trăm các ngọn đền tháp nhọn nhô lên. Cảnh này rất quen ở các bức ảnh bình minh hay chiều tà. Nhưng đúng là phải thực sự trải nghiệm cảm giác đó mới cảm nhận được hết vẻ đẹp và sự thanh bình đến lạ kỳ ở nơi đây.
Chiều bắt đầu trời mưa nặng hạt, vì vẫn mệt từ chuyến xe đêm từ hôm trước thêm mưa và gió lạnh khiến mình chỉ muốn về khách sạn ngay lập tức.
Về khách sạn lúc 3h chiều vậy mà mình vẫn còn đủ sức mở laptop check mail và trả lời một số công việc ở nhà.
Một lúc sau mới thấy đói, quên mất là mình chưa ăn trưa. Mình thấy đồ ăn ở Bagan dễ ăn, có nhiều lựa chọn. Xung quanh khu vực mình ở có rất nhiều nhà hàng, với các món ăn địa phương đến món ăn phương tây. Mình thử ăn đồ nướng BBQ ở Novel restaurant, rất ngon. Đặc biệt nhất là nước chấm gia vị rất đặc biệt, không thể đoán được là làm từ những gì, chỉ biết có chanh, sả, ớt và một số thành phần khác.
Ngày đầu tiên mình gọi hẳn một con cá nướng thật to, ăn kèm với 2 món rau cải và đậu bắp nướng. Tổng chi phí là 6500 kyats, mức chi phí rất vừa phải cho bữa ăn tối rất đầy đủ. Những ngày sau đó mình vẫn đến nhà hàng này để ăn.
Buổi tối ở Bagan không có nhiều hoạt động, trời thì khá lạnh nên mình về sớm, kết thúc một ngày với thật nhiều trải nghiệm thú vị.
Ngày thứ hai ở Bagan, không thể dậy sớm được để ngắm bình minh. Hai bạn Phillipine rủ dậy từ 4:30am, giờ đó thử thách quá mà trời lại lạnh, mình nhủ thầm thôi không ngắm được bình minh thì ngắm hoàng hôn cũng ok vậy.
Thời tiết hôm nay đẹp quá, nắng ấm áp, trời xanh, cao trong vắt, sáng sớm bước ra ngoài phòng đã thấy tràn ngập một niềm hạnh phúc vô bờ. Khung cảnh ấm áp mà hơi se lạnh này khiến mình nhớ đến những ngày ở nước Úc xinh đẹp, cảm giác thức dậy cũng thấy một bầu không khí trong trẻo, tinh khiết đến vậy.
Ăn sáng và nghe chim hót, từ từ uống trà sớm và cảm nhận sự thanh bình của nơi này.
Hôm nay mình thuê xe máy điện để đi xung quanh. Tự mình đi mới thấy được nhiều cảm giác thật thú vị. Ngoài những địa điểm lớn dễ thấy mà anh lái xe ngựa hôm qua chở mình đến, đi lang thang sâu thêm vào các ngóc ngách và những con đường không tên, qua những bụi lau sậy và cây cổ thụ lớn, tìm thấy rất nhiều vẻ đẹp lịch sử ẩn sâu sau đó.
Trời xanh, cả thảm cỏ hoa mênh mông, chìm trong đó là những tháp nhọn của những ngôi đền cổ kính có niên đại gần 1000 năm, cảm giác như mình đi trong mơ. Khung cảnh này, không gian này chắc không có gì diễn tả được. Mình cố gắng thu vào tầm mắt và trí nhớ những khoảnh khắc quý giá này.
Ngoài những ngôi đền dễ thấy, được nhiều người viếng thăm, được chăm sóc kỹ lưỡng thì còn rất nhiều ngôi đền khác dường như bị lãng quên ở một vùng đất xa xôi của lịch sử.
Bước vào những ngôi đền này vẫn còn các bức tượng phật ở 4 hướng, nhưng không có ai trông giữ, thay vào đó là lũ chim, quạ, dơi và sóc chạy nhảy suốt ngày đêm.
Với 2000 đền đài ở khắp nơi, mình không hình dung nổi một đế chế hùng mạnh từ ngày xưa là như thế nào.
Điểm thú vị của Bagan là bạn cứ muốn đi nữa, đi nữa để tìm ra và khám phá những vẻ đẹp lịch sử ấy ở những vùng đất bị bỏ quên. Vì thiên nhiên quá đẹp, lịch sử quá giàu có mà mình cứ tham lam đi mãi, đến tận chiều về mới nhớ ra xe đạp điện chỉ chạy được số km giới hạn và mình còn không biết mình đang lang thang ở chốn nào.
Chiều về, leo lên một ngôi đền ở một nơi xa xăm như thế, phóng tầm mắt nhìn thành quách, đền đài chìm lẫn trong cây cỏ, tựa vào bức tường gạch có niên đại cả nghìn năm và trông xa. Bầu trời xanh lắm, gió thổi dịu dàng. Khoảnh khắc này như đọng lại mãi.